Uống thử một lần ấm áp xuân
Nhìn hoa lặng lẽ biết nên dừng
Riêng dành thi vị đầy hương tỏa
Biệt giữ quỳnh tương nửa chén ngưng
Vời vợi hồn dâng phô ý sáng
Thâm trầm mật thấm nhắp bôi lưng
Tâm tư giấu kín miền cao ngất
Dẫu được đào tiên cũng có chừng.
Cao Linh Tử
Họa:
Thả hồn bay bổng giữa trời xuân
Ý muốn rong chơi phải gác dừng
Lữ khách lại gần cơn lốc cuốn
Chén quỳnh nhấp nửa giấc mơ ngưng
Rũ hoa cánh rụng hoa đương thắm
Bỏ mật ong bay mật chớm lưng
Ảo ảnh tâm hồn bao hối tiếc
Mộng mà như thật uổng vô chừng.
Ý muốn rong chơi phải gác dừng
Lữ khách lại gần cơn lốc cuốn
Chén quỳnh nhấp nửa giấc mơ ngưng
Rũ hoa cánh rụng hoa đương thắm
Bỏ mật ong bay mật chớm lưng
Ảo ảnh tâm hồn bao hối tiếc
Mộng mà như thật uổng vô chừng.
Nguyet Anh
VUI XUÂN
Có trà có rượu cứ mừng xuân
Trời đất thênh thang dễ muốn dừng
Thế nước buông chèo nên gác mái
Vận trời kiếm lạc phải đành ngưng
Sông trăng sóng tỏa thơ muôn ý
Núi thẳm rừng yên ngủ thẳng lưng
Trong mộng nghe tràn hương dược thảo
Hằng nga duyên gặp biết đâu chừng...
voduonghonglam
Chỉ qua thăm bạn và đọc thơ thôi vì mình không rành thơ luật Đường, không biết họa. Một ngày vui vẻ bạn nhé!
ReplyDeleteChao ban dau tuan vui ve...
ReplyDeleteCam on ban ghe tham qui roi...Chuc suc khoe...