THƠ 26: NHẤT EM!
nhất là em mỗi bận xưa
qua nhà tôi gót giẫm vừa vừa trăng
ngoài xa lắc gió lăn tăn
thế mà cũng cuốn cuồn phăng cánh đồng
nhất là em mỗi bận xưa
qua nhà tôi gót giẫm vừa vừa trăng
ngoài xa lắc gió lăn tăn
thế mà cũng cuốn cuồn phăng cánh đồng
bây giờ ngồi nhớ mênh mông
nhất là em mỗi bận không nói gì
mẹ rằng con gái lầm lì
coi chừng bỏ quách chồng đi theo người
thế là là thế mười mươi
em đi bỏ lại nụ cười vô duyên
giật mình nghe tiếng đỗ quyên
mé sông tôi bước hụt nghiêng nghiêng chiều ...
Sài Gòn, 8.2013
Bình Địa Mộc
(ảnh minh họa:nguồn internet)
Bai hoa:vophubong
Em xưa mỗi bận
Gót giẫm vầng trăng
Tình ta muôn dặm
Sóng bũa lăn tăn
Em về ngày đó
Mây gió lao xao
Hương đâu ngào ngạt
Thơm ngát bồng đào...
Tình ta cuống quít
Quên nhớ mênh mông
Tình ta cuồng nhịêt
Mưa gió trong lòng...
Em giờ ngồi đây
Mà hồn ở đâu ?
Mắt xưa thầm lặng
Sao ngun ngút sầu?..
Em giờ ở đó..
Ai dổ vầng trăng ?
Ai lay giấc ngủ
Đêm khuya mơ màng
Còn gì để nhớ
Còn gì để thương
Còn mỗi vành môi
Nụ hôn kỷ niệm...
Bây giờ nhớ lại
Biết viết gì đây
Em đi chẳng nói
Rượu uống quên ngày...
Thế là ...là hết...
Đâu hỡi nàng tiên?...
Thế là ...là hết...
Đâu nụ cười duyên?...
Đâu vầng trăng đẹp?...
Đâu đôi mi huyền... ?..
vophubong
============================================
Em xưa mỗi bận
Gót giẫm vầng trăng
Tình ta muôn dặm
Sóng bũa lăn tăn
Em về ngày đó
Mây gió lao xao
Hương đâu ngào ngạt
Thơm ngát bồng đào...
Tình ta cuống quít
Quên nhớ mênh mông
Tình ta cuồng nhịêt
Mưa gió trong lòng...
Em giờ ngồi đây
Mà hồn ở đâu ?
Mắt xưa thầm lặng
Sao ngun ngút sầu?..
Em giờ ở đó..
Ai dổ vầng trăng ?
Ai lay giấc ngủ
Đêm khuya mơ màng
Còn gì để nhớ
Còn gì để thương
Còn mỗi vành môi
Nụ hôn kỷ niệm...
Bây giờ nhớ lại
Biết viết gì đây
Em đi chẳng nói
Rượu uống quên ngày...
Thế là ...là hết...
Đâu hỡi nàng tiên?...
Thế là ...là hết...
Đâu nụ cười duyên?...
Đâu vầng trăng đẹp?...
Đâu đôi mi huyền... ?..
vophubong
============================================
Xí rồi đấy nhé, chớ đem cho người ...
tem..........
để sau đó lại cứ vò võ đau ...
Còn anh đảng trí hay quên
Lỡ duyên, duyên lỡ, làm nên sự gì
Em đi cứ thế mà đi...
hihihi
để ta buồn chuốt rượu suốt đêm thâu
rồi say khướt bấu tay vào kỉ niệm
kỉ niệm buồn ta lại ngất ngưởng thêm ...
coi chừng bỏ quách chồng đi theo người
He he...
mua vài xị rượu uống tà tà thôi ...
hi anh!
Ngờ đâu ẻm để hai hàng cao cao
Mắt nhìn sâu hoắm trật ao
Té ngang qua phía ngã nhào có em
đến sau mời kéo ghế ngồi đợi THU ...
Em xưa mỗi bận
Gót giẫm vầng trăng
Tình ta muôn dặm
Sóng bũa lăn tăn
Em về ngày đó
Mây gió lao xao
Hương đâu ngào ngạt
Thơm ngát bồng đào...
Tình ta cuống quít
Quên nhớ mênh mông
Tình ta cuồng nhịêt
Mưa gió trong lòng...
Em giờ ngồi đây
Mà hồn ở đâu ?
Mắt xưa thầm lặng
Sao ngun ngút sầu?..
Em giờ ở đó..
Ai dổ vầng trăng
Ai lay giấc ngủ
Đêm khuya mơ màng
Còn gì để nhớ
Còn gì để thương
Còn mỗi vành môi
Nụ hôn kỷ niệm...
Bây giờ nhớ lại
Biết viết gì đây
Em đi chẳng nói
Rượu uống quên ngày...
Thế là ...là hết...
Đâu hỡi nàng tiên?...
Thế là ...là hết...
Đâu nụ cười duyên?...
Đâu vầng trăng đẹp?...
Đâu đôi mi huyền... ?...
Nhìn hình minh họa ai đem vào bài
Vào nhà tính nhẹ gót hài
Thấy hình thấy lạ, đọc bài thấy hay..
khen hình đẹp lại thơ vài câu hay ...
Chưng hình em khác lòng man mác buồn
(Hix, thơ thì hay mà hình mình hoạ hok phục vụ gì bài thơ hết trơn! :D)
mé sông tôi bước hụt nghiêng nghiêng chiều ...
lâu lâu qua nhà mộc lụm được vài câu thích...
thăm chơi rồi nói một vài câu vui ...
miệng khe khe ngậm đường tô tơ tình
nên giờ ngồi nhớ linh tinh
nhất em ở chổ ngực phình cương căng.
Nhìn cái hình minh họa, em thấy anh Mộc là người có tội nhiều lắm đấy!
nên trăm năm nữa dưới mồ kêu oan ...
nhất là em bước lầm lì theo ai...
mé sông tôi bước hụt nghiêng nghiêng chiều ...
Đỗ quyên chim ấy cũng liều
Đêm than hồn nước về chiều kêu thêm
Mé sông đang rất êm đềm
Đỗ quyên đang ngủ giấc mềm mơ xanh
Bỗng nghe chân Mộc bước quanh
Hỏi xem Tây chúng học hành ra sao
Thất thanh tỉnh giấc thì thào
Xưa ông Nguyễn Khuyến bắt gào suốt đêm (*)
Country Bird it is name
Afternoon with night same call cry
(*)
---Thơ Nguyễn Khuyến
Khắc khoải đưa sầu giọng lửng lơ,
Ấy hồn Thục đế thác bao giờ?
Năm canh máu chảy đêm hè vắng,
Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.
Có phải tiếc xuân mà đứng gọi,
Hay là nhớ nước vẫn nằm mơ.
Thâu đêm ròng rã kêu ai đó.
Giục khách giang hồ dạ ngẩn ngơ.
Buổi chiều với đêm cùng gọi khóc
đây có phải là 2 câu tiếng anh của 555 không, vậy nước chim có phải là chiêm thành không hả?
2/cũng may là 555 không sinh ra cùng thời với cụ Nguyễn Khuyến đó, mộc mà biết có mặt 555 thời đó thì nỏ mần thơ đâu, chỉ viết văn tế ... sống 555 thôi!
3/ ...
Cuối tuần em ngả nón thôi
Chẳng ai tranh được thứ ngồi
Thơ Xin đã họa với lời triết gia
nhưng ai "nhì" mới là hồi kết cơ !
Chúc anh Mộc luôn vui ,khoẻ .